Em ra đi chân trời xa vạn dặm
Để anh ngồi ngơ ngẩn đếm hoàng hôn
Em ra đi anh mất một linh hồn
Còn đóm lửa hoang tàn trong nỗi nhớ
Em ra đi duyên tình thành món nợ
Tôi trả một đời còn lại mảnh cô liêu
Em ơi em có phải trái tim yêu
Là chấp nhận hết những niềm đau cuối
Hay vì ta đến bên nhau quá vội
Để ngày dài tình ấy nhạt, mờ phai
Hay bởi vì anh hờ hững bờ vai
Không quan tâm vỗ về như thuở ấy?
Biết làm sao khi dòng đời đưa đẩy
Xa nhau rồi biết đổ lỗi vì đâu
Chén rượu nồng anh thức với đêm thâu
Bao kỷ niệm ùa về bên gối lẻ
…
Hôm nay đây gió heo may ru nhẹ
Nhặt chiếc lá vàng anh về lại phố xưa
Bước hờ hững anh đi dưới cơn mưa
Lòng tê tái một mảnh tình vụn vỡ…
Viết cho một chiều thu nắng nhạt – 24/10/2014
Ghi chú: Mình thành lập website cá nhân này nhằm thỏa mãn đam mê viết lách, bao gồm những bài blog mình tự viết và cả những nội dung sưu tầm. Nếu bạn yêu thích hãy cùng kết nối với mình qua Zalo: 0949.339.222 hoặc Facebook: Trịnh Bảo. Cảm ơn bạn đã ghé thăm!