Xin lỗi em: Hãy gọi tên anh là thằng khốn nạn

1107 lượt xem

Đứng chết lặng nhìn em nước mắt tuôn rơi lướt đi khuất dần trong cơn mưa lạnh giá, lòng anh chua xót và nghẹn ngào những nỗi tơ vò chẳng nói thành tên, em đã đến bên đời anh như cơn mưa rào mát ngọt dội lên đời anh mảnh đất cằn khô.

Trinh bao blog - xin loi tinh yeu 3

Đứng chết lặng nhìn em nước mắt tuôn rơi lướt đi khuất dần trong cơn mưa lạnh giá, lòng anh chua xót và nghẹn ngào những nỗi tơ vò chẳng nói thành tên, em đã đến bên đời anh như cơn mưa rào mát ngọt dội lên đời anh mảnh đất cằn khô. Em mang đến cho anh hạnh phúc ngọt ngào nhưng anh chẳng biết giữ lấy và tôn trọng, cái kết hôm nay anh xin nhận lấy và chẳng mong em thứ tha điều gì, chỉ muốn gửi đến em một lời xin lỗi dù có muộn màng, em dấu yêu.

Ta đến bên nhau chẳng tình cờ, chẳng duyên nợ, đơn giản chỉ một cuộc hạnh ngộ giữa bạn và bạn. Họ là bạn anh và cũng là bạn em, họ giới thiệu, họ làm mai cho anh và em. Ta gặp nhau giữa lúc anh đang bế tắc giữa cuộc đời này, giữa lúc anh đang cần lắm một bàn tay. Vậy đó thôi nhưng tình yêu ta phải chăng đến quá mau từ phút giây đầu gặp gỡ ấy? Để rồi hôm nay nó ra đi cũng vội vàng như ngày ấy gặp nhau. Em không xinh đẹp như bao người con gái anh đã gặp, nhưng em hiền lành và dịu dàng, ánh mắt em chỉ nhìn thôi mà như biết nói những lời yêu thương chan chứa, anh đã nói lời yêu em từ lần gặp thứ 3, chút hoài nghi hiện lên đôi mắt em trong đêm ấy, nhưng rồi cái nét thẹn thùng cúi mặt, anh biết rằng em đang đỏ bừng đôi má, anh biết rằng em cũng yêu anh từ lúc đó, có phải chăng ta đã cùng lắng nghe một tiếng sét ái tình.

Vào một chiều cuối tuần ấy, lúc đó anh và em chỉ mới yêu nhau chưa tròn một mùa trăng. Hôm đó anh và đám bạn cùng rủ nhau đi nhậu, nhưng chỉ tiếc rằng vắng mặt của em, em đi làm. Tàn cuộc nhậu, sang hát karaoke, hôm đó anh thấy buồn vì chẳng có em bên cạnh, một mình anh ngồi giữa hai cặp tình nhân. Năm người hát ca, những bài ca cũ rích theo ngày tháng, cuộc vui nào rồi cũng đến hồi kết thúc. Về nhà lúc 12h đêm, chưa nằm yên giấc, anh nhận được điện thoại từ một số lạ. Bắt máy lên nghe bên kia một giọng nữ nhẹ nhàng cất lên, với một lời yêu cầu làm anh tròn xoe đôi mắt.

Xem thêm  Trái ngang thay tôi đang yêu vợ của bạn mình

Đó là giọng T. cô người yêu của thằng bạn anh, cô gái mà anh chỉ mới gặp một lần đầu tiên vào chiều nay tại quán nhậu, cô gái mà thằng bạn anh giới thiệu là người yêu. Bạn anh và T. giận nhau, T. không có chìa khóa vào phòng. “Anh đã ngủ chưa? Nếu chưa thì có thể xuống ngồi tâm sự cùng em được không? Em đang buồn lắm”. Sau phút ngạc nhiên, và suy nghĩ, anh đã dắt xe ra và chạy thẳng xuống gặp T., cô gái có đôi má lúm đồng tiền và nụ cười ấn tượng.

Đêm đó anh và T. ngồi bên nhau, lúc đầu còn e ngại nên cũng chỉ là những câu chuyện bâng quơ, xã giao và nhạt nhẽo. Đêm càng về khuya, sương rơi lạnh buốt bờ vai, có lẽ qua hồi chuyện trò anh và T. hiểu về nhau nhiều hơn, những câu chuyện đời, chuyện người cứ thế lặng lẽ thì thầm bên nhau trong đêm sương lạnh.

Trinh bao blog - xin loi tinh yeu 4

Sáu giờ sáng anh chạy lên gặp em, em ở gần đó và sắp ra ca. Hôm đó em làm ca đêm, em nhớ không? Anh cũng chẳng giấu gì em nên kể ra hết sự thật, và cũng chẳng có gì để giấu. Em cũng chẳng một chút hoài nghi hay đặt dấu chấm hỏi về anh, chúng ta lại có những ngày hạnh phúc bên nhau. Nhưng cũng từ đêm đó anh và T. thường hay liên lạc với nhau bằng điện thoại, anh cũng được biết chuyện tình của T. và bạn anh đang dần tan vỡ. Em không bao giờ ghen hay buồn vì những dòng tin nhắn và các cuộc gọi giữa anh và T. ngày một nhiều hơn.

Nhưng vào một ngày kia, T. đến phòng anh, anh và cô ấy đã ở bên nhau suốt buổi chiều và tối hôm đó, anh cũng chợt xót xa khi nhận ra rằng từ lúc nào trong tim anh cũng có hình bóng của T. Kể từ hôm đó anh luôn mang trong mình cảm giác mặc cảm và có lỗi với em, nhưng anh và T. càng gặp nhau nhiều hơn, những dòng tin nhắn và từng cuộc gọi càng trở nên thân mật. T. biết anh yêu em, và anh cũng thường nói với em rằng anh yêu em và muốn lấy em làm vợ.

Xem thêm  Giả vờ

Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi, một người, rồi hai người, ba người… dần dần những người bạn trong nhóm cũng nhận biết được mối quan hệ giữa anh và T., lúc này anh càng cảm thấy có lỗi với em hơn, nhất là mỗi lần nhìn vào ánh mắt em, mỗi lần em bên anh và lo lắng cho anh, đọc và hiểu từng nỗi buồn, nỗi vất vả trong anh… Anh chợt nhận ra rằng mình chẳng thể nào giấu mãi được, một ngày kia ngồi bên em anh đã kể em nghe tất cả. Giọt nước mắt em lăn dài trên gò má, nhưng thay vì căm ghét và rời xa  anh, em lại gục đầu vào người anh và khóc nức nở. Lúc đó anh lại thấy lòng mình thanh thản vì đã trút được hết mọi chuyện giấu kín trong lòng bấy lâu nay.

Anh đã hứa với em từ nay chỉ xem T. như một người bạn, em cũng chẳng hờn giận anh, chẳng ngăn anh tiếp tục liên lạc với T., tất cả chỉ vì em đã yêu anh bằng trọn trái tim mình. Còn anh? Anh vẫn liên lạc thường xuyên với T., vẫn những dòng tin nhắn ngọt ngào, những đêm ngồi chat đến qua ngày mới và cả những lần gặp gỡ nhau. Phải chăng anh đang tự chối bỏ chính hạnh phúc mà em dành cho anh? Phải chăng anh đang tự đánh mất đi nó? Anh chẳng hiểu mình đang nghĩ gì lúc đó, anh quá tham lam và ích kỷ phải không em? Anh đã yêu cả hai người, và anh chẳng muốn phải mất ai.

Và hôm nay, em muốn lên phòng anh chơi nhưng anh từ chối. Anh đã có hẹn với T. từ chiều, và rồi bọn anh cũng gặp nhau. Chẳng hiểu sao mỗi lần gặp T. anh lại không thể làm chủ chính mình, anh lại quên đi em và những gì em dành cho anh, anh đã ôm cô ấy vào lòng nhưng cũng chẳng thể nói nên lời yêu thương ngọt ngào nào như anh đã dành tặng cho em. Đơn giản anh chỉ thấy trái tim mình đang chia làm hai nửa, nửa cho em và nửa dành cho người ấy…

Nghe 3 tiếng gõ cửa, từ trên gác anh vội vàng chạy xuống, khi cánh cửa được mở ra anh chết lặng khi nhìn thấy em đứng đó, trên tay em đang cầm bịch thức ăn, em biết anh chưa ăn cơm, vì trong tin nhắn anh vừa nói vậy. Em vẫn chẳng biết chuyện gì, vẫn thản nhiên vào bếp và cho thức ăn vào bát. Còn anh, hồn anh như chết lặng với trăm mối tơ vò chẳng nói thành câu. Như thường lệ em đặt chân trèo lên gác, sau chút sửng sờ, nước mắt em bắt đầu tuôn chảy, có một người đang nằm trên gác đó là T.

Xem thêm  Chợt nhận ra rằng em yêu anh

Trinh bao blog - xin loi tinh yeu 5

Em bước xuống và T. cũng bước xuống, em nhìn anh với hai ánh mắt đầy oán hờn và giận giữ, anh nhìn em với nét mặt xám xanh, T. nhìn cả hai cũng chẳng nói nên điều gì. Giữa cái không gian ấy, từng tiếng nấc của em như từng vết dao rạch nát tim anh. Anh biết nói sao bây giờ? anh muốn nói lời xin lỗi em nhưng anh cũng không muốn làm tổn thương T. Em hỏi anh “T là gì của anh?” anh cúi mặt xuống đất chẳng dám trả lời, biết nói sao đây? Trước sự im lặng của anh T. lên tiếng “T. chỉ là bạn của anh ấy”. Bạn à? anh biết câu trả lời này hơi khó lọt tai, và có lẽ em cũng nghĩ vậy.

“Là bạn bè sao không mở cửa ra ngồi nói chuyện? Sao lại phải đóng cửa rồi kéo nhau lên gác?” Câu hỏi của em làm anh đứng im như tượng, có câu trả lời nào hợp lý được chăng? Tình ngay lý gian, sự đời đa đoan khó nói. Có lẽ là vậy, thực tình anh và T. đã không hề xảy ra chuyện gì, nhưng ai sẽ chứng minh cho điều anh nói đây? có trời biết, đất biết, T. biết và anh biết mà thôi.

Đứng chết lặng nhìn em nước mắt tuôn rơi lướt đi khuất dần trong cơn mưa lạnh giá, lòng anh chua xót và nghẹn ngào những nỗi tơ vò chẳng nói thành tên, em đã đến bên đời anh như cơn mưa rào mát ngọt dội lên đời anh mảnh đất cằn khô. Em mang đến cho anh hạnh phúc ngọt ngào nhưng anh chẳng biết giữ lấy và tôn trọng, cái kết hôm nay anh xin nhận lấy và chẳng mong em thứ tha điều gì, chỉ muốn gửi đến em một lời xin lỗi dù có muộn màng, em dấu yêu.

Bình Dương 09/11/2011 09:31:04

Ghi chú: Mình thành lập website cá nhân này nhằm thỏa mãn đam mê viết lách, bao gồm những bài blog mình tự viết và cả những nội dung sưu tầm. Nếu bạn yêu thích hãy cùng kết nối với mình qua Zalo: 0949.339.222 hoặc Facebook: Trịnh Bảo. Cảm ơn bạn đã ghé thăm!