Trái ngang thay tôi đang yêu vợ của bạn mình

1198 lượt xem

Đêm nay cả nhóm lại rủ nhau đi chơi, một mình anh chơi vơi giữa đám bạn bè, trong đó có em và người ấy, tình cảm lắm, vui vẻ lắm, hạnh phúc lắm… nhưng đó không phải là cảm giác của anh, đó là những gì đang diễn ra trước mắt, những gì anh đang thấy và trái tim anh đang quặn thắt.

Đã cố chôn em tận đáy sâu cõi lòng mình, đã bao lần tự dằn vặt bản thân, tự tay tát mạnh vào mặt mình, đánh vào đầu và vỗ mạnh vào tim… Đã cố gắng quên em, quên đi tất cả những gì thuộc về em. Muốn xóa nhòa mọi ký ức mang tên em… Nhưng sao lòng càng cố quên càng thấy nhớ, nhớ lắm. Chẳng lẽ tình yêu anh dành cho em sâu đậm vậy sao? chẳng nhẽ anh yêu em nhiều vậy sao? Không nhất định anh không tin đâu, người ta ai cũng gọi anh là kẻ đa tình, kẻ vô tình bởi vậy anh quyết không thể nào là kẻ si tình được.

Chẳng nhớ nỗi bao đêm rồi anh một mình lặng lẽ lau nước mắt trong căn gác trọ, anh biết những lúc đấy mình yếu đuối nhường nào, nhưng chưa bao giờ anh thấy mình mắc cỡ với lương tâm vì những điều như thế, bởi anh biết những giọt nước mắt kia đang chảy ra từ tận trái tim mình. Đã bao lần anh cố xóa nhòa mọi ký ức thuộc về em, nhưng rồi cứ mỗi đêm về nỗi nhớ lại vỡ òa trong giấc mộng, để gối cô đơn kia thấm đẫm lệ tình.

Có đêm anh thấy em đứng đó, nhìn anh mỉm cười, vẫn đôi má tròn xinh ấy, đôi mắt tròn xoe… có đêm anh thấy em nước mắt lăn dài, có đêm anh lại thấy em xinh tươi trong tà áo cưới đứng cạnh chú rể thật hạnh phúc… Ngày tháng cứ trôi đi, từng cơn mưa nhạt nhòa lạnh giá, từng cơn gió êm đềm ru lá vàng rơi, mưa cuốn đi tất cả bụi đường, vậy mà sao mưa chẳng thể cuốn đi những kỷ niệm về em. Ngày lại ngày, đêm nối đêm anh vẫn cứ cô đơn một mình nơi căn gác trọ, và em, em vẫn vui bên người.

Anh biết mình đã đặt trái tim sai chỗ, bởi giây phút đầu tiên anh gặp em thì em đã thuộc về ai kia, anh và người yêu em với danh nghĩa là bạn bè nhưng anh đã làm một điều mà ngay chính bản thân anh cũng không cho phép mình như thế, anh chỉ xót xa rằng lý trí không thắng nổi con tim. Anh đã vứt bỏ mọi lời khuyên can từ bạn bè, bỏ rơi tình yêu mà mình đang có, sẵn sàng đánh mất đi tình bạn… chỉ để yêu em. Em là người yêu của bạn anh, có lẽ đó là điều oan trái nhất trong cuộc tình này.

Xem thêm  Để chia tay một cách nhẹ nhàng

Trinh Bao Blog - tinh tay ba 1

Chỉ một đêm ta bên nhau, anh biết rằng trái tim mình đã sai nhịp đập, bước chân mình đã lạc lối đi về, anh chưa bao giờ hối hận vì yêu em, anh sẵn sàng chấp nhận tất cả mọi thứ. Nhưng… em thì không thể, em nói rằng em không còn yêu bạn anh nữa, thế nhưng em không thể nào nói nên lời chia tay, bởi em sợ, sợ một điều gì anh không biết.

Những ngày chúng ta bên nhau âm thầm và lén lút, nhiều lúc anh có cảm giác rằng chúng ta đang ngoại tình, đang dần trở thành những kẻ dối trá. Anh đã trở nên bỉ ổi khi cướp người yêu của bạn, em đã cắm lên đầu bạn anh một cặp sừng. Thế nhưng ta vẫn lao vào nhau, bởi vì ta yêu nhau, đời vậy đó, thật khốn nạn phải không em? Nhưng anh quyết không ân hận.

Thật buồn cười và vô lý, thật trớ trêu thay, anh là người đến sau, anh đang ầm thầm qua lại cùng em vậy mà anh lại ghen em cùng người ấy. Đời lắm những trò hề phải không em, đôi khi anh chẳng biết mình lấy danh nghĩa gì để ghen khi thấy em đi cùng người ấy? Hai người vẫn là một đôi mà, anh chỉ là thằng ăn vụng mà thôi, ôi đời thế đấy em à. Tình yêu mà, biết làm sao được, yêu là điên, là dại, là khùng và chẳng còn nhớ nỗi mình là ai.

Đã nhiều lần anh muốn xa em, muốn quên em nhưng cũng nhiều lần anh bảo em chia tay người đó, anh muốn em chỉ là của riêng anh… Sao anh ích kỷ thế, tham lam thế nhỉ? Đừng đổ thừa cho tình yêu, vì chính anh mới là kẻ đáng coi thường, khi anh quen em thì anh cũng đang có một tình yêu, có một người luôn quan tâm, lo lắng cho anh và yêu anh hết mình. Nhưng rồi anh đã vứt bỏ tất cả chỉ vì chạy theo cái được gọi là tình yêu này.

Anh biết cuộc sống hiện tại em không mấy hạnh phúc (theo lời em nói), anh tin những gì em nói, rằng: “tình cảm em dành cho anh là chân tình”, nhưng “vì sao em không chia tay người ấy và công khai đến bên anh?” Câu hỏi đó anh đã hỏi em bao nhiêu lần, nhưng em vẫn im lặng, nhiều lần anh đã điên, đã phát khùng chỉ vì muốn biết lý do tại sao? và tại sao em không thể chia tay người ấy và tự giải thoát cho mình? khi mà em nói rằng em không còn yêu người ấy nữa.

Xem thêm  Bài học về chinh phục phái đẹp

Trinh Bao Blog - tinh tay ba 2

Anh và người ấy vẫn gặp nhau thường xuyên, vẫn ngồi bên nhau ăn nhậu, vẫn cười nói vui vẻ, bởi người ấy đâu biết rằng thằng bạn mình, đang yêu cô người yêu của mình. Bởi nó đâu biết rằng người mà nó gọi là người yêu, đã từng hơn một lần ấm áp yêu thương trong vòng tay thằng bạn nhậu đang nói cười ngay trước mặt. Đời thật khốn nạn, thật trớ trêu làm sao. Cũng đã nhiều lần anh tự trách mình, tự tát vào mặt mình và cũng nhiều lần anh muốn gào lên trong đêm vắng cô đơn. Anh đã nguyền rủa cái gọi là tình yêu, muốn tự tay đâm nát trái tim mình. Nhưng tự thân tình yêu không có lỗi, chính chúng ta đã tạo nên nghiệp chướng này, và chính anh và em là những người gieo lên nỗi oan trái ngày hôm nay.

Xung quanh chúng ta nhiều người biết mối quan hệ này, họ lo ngại, họ sợ rồi chuyện gì sẽ xảy ra khi mọi chuyện vỡ lỡ? Tình bạn rồi sẽ về đâu? tình yêu sẽ còn lại là gì? hay chỉ một màu tăm tối. Đã nhiều lần anh muốn gặp thằng bạn anh mà nói với nó rằng: “người yêu bạn đang yêu mình, đã cùng mình…”. Nhưng anh không thể, một phần vì không đủ can đảm nói ra, lại một phần vì chính em đã không muốn điều đó xảy ra. “Nếu anh nói ra mọi việc, thì vĩnh viễn em không bao giờ gặp lại anh nữa” đó là những gì em nói với anh. Sao kỳ lạ vậy em? sao khó hiểu vậy? em đang nghĩ gì trong đầu mình? đang mong chờ một điều gì ở anh và ở người ấy hay đơn giản là ở trong cái vòm trời này? 

Nếu anh có thể quên em, anh đã quên từ lâu, nếu có một liều thuốc biệt dược có thể xóa nhòa đi tất cả, anh sẽ uống ngay mà chẳng cần suy nghĩ. Anh muốn quên đi tất cả, những đêm nhớ em và hận chuyện đời cay đắng, anh lại chìm trong men rượu, lại tìm đến những cơn say. Và trong cuộc rượu ấy bao giờ cũng có thằng bạn anh, và cũng là người yêu của em.

Xem thêm  Xin lỗi em: Hãy gọi tên anh là thằng khốn nạn

Nhiều đêm ú ớ gọi tên em trong cơn say, anh ước rằng sau đêm nay mình sẽ chẳng bao giờ tỉnh lại, muốn hồn này lìa khỏi xác trôi dạt mãi về cõi hư không, để trái tim này không còn xót xa, đau đớn. Anh yêu em nhiều vậy sao? nhiều lần anh cũng tự vấn trái tim mình. Em đã nói rằng em sẽ không bao giờ lấy chồng, đó là sự thật sao? là những gì em muốn sao? hay chỉ là một sự chạy trốn cảm xúc vụng về?

Đêm nay cả nhóm lại rủ nhau đi chơi, một mình anh chơi vơi giữa đám bạn bè, trong đó có em và người ấy, tình cảm lắm, vui vẻ lắm, hạnh phúc lắm… nhưng đó không phải là cảm giác của anh, đó là những gì đang diễn ra trước mắt, những gì anh đang thấy và trái tim anh đang quặn thắt. Trước mặt bạn anh, chúng ta đành câm nín, chẳng dám nhìn nhau, chẳng dám nói với nhau một lời, chúng ta vờ như người xa lạ… Thật là giả dối, đâu rồi cái cảnh chúng ta tay trong tay, vai kề vai. Đâu rồi cái cảnh hai ta quấn quýt trong vòng tay nhau hạnh phúc, ngọt ngào. Hãy diễn lại một lần cho thằng bạn của anh chứng kiến, hãy cho nó thấy cô người yêu dễ thương ngoan hiền và thằng bạn tốt đã và đang sống ra sao?

Chúng ta sẽ tiếp tục thế này em nhé, đời còn dài lắm. Anh sẽ không quên em, vì điều đó là không thể, nhưng anh sẽ đứng cuối con đường kia chờ đợi em. Một ngày kia anh tin em sẽ đi đến đó, một là trao cho anh nụ hôn mà em luôn cất dấu làm tài sản riêng mình, hai là em trao anh tấm thiệp hồng khắc tên em và bạn anh hay một ai đó không quen. Anh sẽ chờ, sẽ chờ em à. Anh không thề, không hứa, bởi lời hứa gió bay nhưng đêm nay anh sẽ khắc một nhát chém lên tâm hồn mình, lên trái tim mình cho thân xác này nhớ mãi đêm nay. Chúc em một đêm đi chơi vui vẻ nhé, anh quay về với căn gác trọ cô đơn.

Bình Dương – 05/12/2011 09:47:00

Ghi chú: Mình thành lập website cá nhân này nhằm thỏa mãn đam mê viết lách, bao gồm những bài blog mình tự viết và cả những nội dung sưu tầm. Nếu bạn yêu thích hãy cùng kết nối với mình qua Zalo: 0949.339.222 hoặc Facebook: Trịnh Bảo. Cảm ơn bạn đã ghé thăm!

× sticky