Đã qua rồi cơn lũ tình em

1115 lượt xem

Trời mang giông tố trút xuống đại ngàn, để cho nước tràn về cuốn đi tất cả. Tình em như cơn lũ giữ trút xuống đời anh và xóa sạch mọi niềm hy vọng, ước mơ và niềm tin vào tình yêu cuộc sống.

Trời mang giông tố trút xuống đại ngàn, để cho nước tràn về cuốn đi tất cả. Tình em như cơn lũ giữ trút xuống đời anh và xóa sạch mọi niềm hy vọng, ước mơ và niềm tin vào tình yêu cuộc sống. Em đến nhẹ nhàng như cơn mưa, tình em cũng mát ngọt, anh như “cỏ khô gặp trận mưa rào”. Hạnh phúc, ngất ngây trong men say tình ái, anh ôm trong tim mình niềm tin yêu và hy vọng về một tương lai xa gần, ôm em trong vòng tay ngỡ như thời gian ngừng lại, mọi cảnh vật chỉ dành riêng mỗi đôi mình.

chia tay tinh yeu

 Nhưng chỉ tiếc rằng mọi thứ đến và ra đi quá nhanh, nhanh đến nỗi khi em đi rồi trong anh vẫn còn chất ngất một nỗi niềm khó gọi thành tên, tỉnh giấc mộng vàng rồi anh vẫn còn ngơ ngác, hồn còn như chạy theo quán tính mà chẳng dám tin rằng anh đã mất em kể từ đây. Thời gian chúng ta quen nhau chưa đầy 3 tháng, và thời gian chúng ta yêu nhau đã tròn 1 tháng chưa em? Mà nói rằng chúng ta yêu nhau giờ đây liệu còn đúng hay không? bởi khi em ra đi em đã phủ nhận tất cả mọi thứ, em muốn truyền đi thông điệp với tất cả mọi người rằng: “Em chưa bao giờ yêu anh”, ừ thì cũng đúng. Anh nhớ như in câu hỏi của em: “Đã bao giờ anh nghe chính miệng em nói rằng “Em yêu anh chưa?”.

Biết nói sao bây giờ? em đã đúng, đúng là chưa bao giờ anh nghe chính miệng em nói ra 3 từ yêu thương ấy, em chỉ đến bên anh, bày tỏ những gì yêu thương bằng hành động, bằng những nụ hôn và nước mắt, bằng sự quan tâm lo lắng và bằng chính thân xác của em… Tất cả những điều đó với anh mãi là kỷ niệm, anh luôn tôn trọng nó và muốn giữ nó bên mình trong suốt cuộc đời này, thế nhưng em thì khác. Có lẽ em đã hối hận vì đã quen anh, dù rằng anh không mang trong mình một lỗi lầm nào với em dù là nhỏ, những gì anh cho là hạnh phúc, là kỷ niệm thì giờ đây với em lại là những thứ rác rưởi em muốn vứt ra khỏi đầu.

Xem thêm  Lời nói dối chân thành

Em đến bên anh quá nhanh, quá bất chợt, những lời yêu thương trao nhau và em cũng cho anh tất cả, chúng ta đã đi quá giới hạn của tình yêu, sự vượt rào với anh gắn liền với trách nhiệm, nó như sợi dây vô hình gắn kết yêu thương. Em cho đi và anh nhận về, anh luôn tôn trọng những gì mình có được và những gì em tự nguyện trao anh. Nhưng với em thì khác, em cho đi rất thoải mái, rồi em chối bỏ nó cũng thật nhẹ nhàng. Với em quan niệm yêu thật đơn giản, thích thì em đến, buồn thì em đi, tình một đêm và không bao giờ muốn cưới.

Em như cơn lũ giữ chảy từ phía đại ngàn trút xuống cuộc đời anh cằn cỗi, lúc đầu nó khơi dậy nguồn sống trong anh, nó cho anh sự ngọt ngào yêu thương nhưng chỉ tiếc rằng nó không êm đềm như dòng sông kia ngàn năm chảy. Nó đến nhanh và mãnh liệt, đủ sức cuốn phăng đi tất cả mọi thứ, để rồi khi nó đã đi qua, anh chỉ còn lại những tàn tích đau thương, ôm cay đắng một mình.

Khi ta đến bên nhau, bạn bè anh khuyên anh nên dừng lại. Họ không tin em, họ nói em gian dối, nói em hai lòng, họ nói em ở bên anh nhưng chưa quên người ấy… nhiều lắm em biết không. Anh đã ca bài: “Mặc kệ người ta nói”, để rồi anh sẵn sàng quay lưng lại với những người ấy, với anh khi đó chỉ có em là người anh yêu và dành trọn niềm tin, mọi điều xấu về em đều bị anh bác bỏ và ném ngoài tai, bạn bè nhìn anh xoáy vào cuộc tình này mà không khỏi lắc đầu thất vọng. Anh cứ mặc kệ mọi thứ, bởi anh cho rằng anh là người hiểu em nhất, chỉ có anh mới biết em đang yêu ai và em đang nghĩ gì… Nhưng hôm nay, khi em bỏ anh đi rồi, em về lại bên người em yêu, bạn bè lại tìm đến bên anh, họ không trách móc, không chì chiết về những gì đã qua, chỉ đơn giản là những lời động viên, an ủi anh vượt qua tất cả và sống tốt hơn.

Xem thêm  Quá khứ ơi xin ngủ quên em nhé!

Anh phải cảm ơn cuộc đời này vì nó đã cho anh những người bạn như thế, lúc khó khăn mới biết lòng người. Cuối cùng thì anh vẫn không giữ được em bên mình, anh trả em về với thế giới riêng em, nơi mà em đã đi và giờ em lại quay về đó, dù anh hiểu rồi đây nơi em về sẽ hẹp lối em qua, biết nơi em về rồi tăm tối chứ chẳng hạnh phúc như em thầm mong ước, anh lặng lẽ tiễn bước em về lại bên người ấy, em hạnh phúc không em?

Giờ đây anh đang lang thang tìm lại chính mình, chẳng biết những ngày tháng bên nhau em đã đánh cắp linh hồn anh và quẳng vào xó nào? để giờ đây anh bơ vơ kiếm tìm trong men say từng đêm, gọi tên em trong giấc mơ đẫm nước mắt, nhưng tiếng trả lời vọng lại chỉ là màn đêm tĩnh mĩnh và men rượu cay nồng lên đầu mũi.

chia tay 1

 Đêm nay anh lại say, một mình chìm trong từng ngụm cay nồng, chén đầy, chén cạn chẳng ai hay. Em giờ đang làm gì nhỉ? đang tay trong tay, vai kề vai ôm ấp bên người, đời là vậy đó. Ừ thì cách đây 2 tháng trước em cũng sống bên người ta như thế, rồi cách đây hai tuần em lại nằm trong vòng tay anh ngủ giấc ngon lành trong đêm hạnh phúc, và giờ anh lại xin trả em về trong vòng tay người đó. Em yêu anh nhưng lại sợ không dám công khai mọi chuyện, em sợ người đó biết được, em yêu anh, ngủ cùng anh nhưng em lại sợ phải nói lời chia tay với người ấy, em nói rằng em và người ấy không còn gì nhưng em lại chẳng thể nào quên…

Xem thêm  Lá thư này em viết, hi vọng lúc nào đọc được anh sẽ hiểu

Giờ em im lặng, em đang chạy trốn anh vì xấu hổ? vì lương tâm cắn rứt hay vì căm ghét anh? mà sao có thể ghét anh được chứ? em lấy lý do gì? vì anh đã nói sự thật cho người ấy biết? hay vì anh đã làm gì quá sai lầm? Anh tự hỏi và tự trả lời, câu hỏi có một mà câu trả lời thì ngàn vạn. Thôi anh mệt mỏi lắm rồi em à, anh không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ về em nữa, anh sẽ quên em, sẽ quên đi tất cả để tìm về một chốn riêng mình, nơi đó sẽ không có bước chân em lọt vào, chỉ có anh, có trăng và có rượu.

Xin trả lại em những dòng nước mắt (gian dối hay thật lòng nay anh không biết), trả lại em nụ hôn và vòng tay ôm trong đêm vắng, trả em về lại bên người tôi còn cái vỏ không hồn cùng tấm chăn lạnh giữa căn gác cô đơn. Em đi đi và xin em đừng quay đầu lại, hãy sống với người mà em nói em yêu nhất trên đời, đừng bao giờ khóc thêm một lần nào nữa em nhé, anh sợ lắm tiếng khóc xé lòng em từng gục trên vai anh, bởi dù sao anh vẫn còn nhớ và yêu em lắm, sợ dòng nước mắt kia lại kéo anh về trong cơn lũ tình em, để em lại cuốn anh đi thêm một lần nữa, mà nếu có thêm lần như thế nữa chắc anh sẽ chết chìm. Bạn bè, gia đình, nụ cười và công việc… anh đều tìm lại được như những ngày chưa gặp cơn lũ tình em, nhưng chỉ có một thứ sẽ chẳng bao giờ anh tìm lại được nữa, nó đã vình viễn chôn vùi trong sầu hận, đó chính là niềm tin.

Dĩ An, Bình Dương

20/12/2011 07:21:41

Ghi chú: Mình thành lập website cá nhân này nhằm thỏa mãn đam mê viết lách, bao gồm những bài blog mình tự viết và cả những nội dung sưu tầm. Nếu bạn yêu thích hãy cùng kết nối với mình qua Zalo: 0949.339.222 hoặc Facebook: Trịnh Bảo. Cảm ơn bạn đã ghé thăm!