Ta hiểu ta qua ly cà phê đắng
Người hiểu người qua sự THẮNG và THUA
Có ích gì khi ganh gét, chen đua
Tiền với bạc, công danh và sự nghiệp
Tất cả chỉ là cát bụi, mùn cưa
Cái chữ tình đâu ai bán mà mua
Ân với nghĩa màn thưa che mắt thánh
Kẻ giàu sang tự cho mình sang chảnh
Người sống nghèo chỉ biết khóc thở than
Kẻ có tội to tiếng tự kêu oan
Người đang tốt bỗng hoá thành kẻ xấu
Sống trần gian mà nằm mơ Bắc Đẩu
Rồi hoang đàng chẳng dám nhận mình điên
Góc nhơ nhớp bỗng chốc hoá thần tiên
Trời đất loạn…rồi con người cũng loạn
Chỉ có ta tự thấy mình đơn giản
Là gã khờ…lưu lạc chốn trần gian
Sau đêm này thôi chấm dứt thở than
Cà phê cạn….ý thơ thời cũng cạn
Ghi chú: Mình thành lập website cá nhân này nhằm thỏa mãn đam mê viết lách, bao gồm những bài blog mình tự viết và cả những nội dung sưu tầm. Nếu bạn yêu thích hãy cùng kết nối với mình qua Zalo: 0949.339.222 hoặc Facebook: Trịnh Bảo. Cảm ơn bạn đã ghé thăm!